Phải yêu thôi ! Nếu không hạnh phúc từ đâu đến Bạn có thể yêu một thành phố mà bạn chưa từng đến, một ngôi nhà mà bạn chưa từng ở, một người mà bạn chưa từng gặp chỉ đơn giản vì đó là thành phố nơi người mà bạn yêu thương sinh ra, là ngôi nhà mà người bạn yêu thương ở và là người mà bạn yêu thương nhất!
Bạn thân mến!
Một mùa Valentine nữa lại về…
Với những người đang yêu, đây là một dịp để các bạn bắt đầu, làm mới, khẳng định lại tình yêu của mình. Với những người cô đơn, đây có thể là một ngày “sao ta thấy dễ chạnh lòng”…
Nhưng với bất kì ai đi nữa, thì đây cũng xứng đáng là một ngày đặc biệt và đáng trân trọng. Ai đã tìm thấy “một nửa hoàn hảo” thì hãy chọn cho nửa yêu thương ấy một món quà thật dễ thương và ý nghĩa. Với ai chưa tìm thấy “ai đó” vì chưa có duyên gặp nhau thì cũng nên tự chọn cho mình một món quà để thưởng thức với suy nghĩ tích cực rằng mình đã rất yêu thương bản thân mình.
Valentine là một ngày đặc biệt và Mèo Mun cũng muốn dành một chương trình thật đặc biệt tặng các bạn hàng ngày vẫn lắng nghe những câu chuyện của Audio Books.
Đôi khi điều đặc biệt ấy lại đến từ chính những điều thật giản đơn, không hiểu sao khi nghĩ đến ý tưởng cho chương trình đặc biệt này, Mèo Mun lại nhớ đến những câu thơ của nhà thơ Nguyễn Phong Việt. Mỗi câu thơ của Nguyễn Phong Việt từ lâu đã đi vào trái tim của rất nhiều bạn trẻ và chứa đựng hết thảy những cung bậc cảm xúc của tính yêu. Từ lúc tình yêu chớm nở đến những ngã rẽ khó khăn của cuộc đời.
Vậy nên trong chương trình dành tặng ngày Valentine, Mèo Mun quyết định gửi tới các bạn những xúc cảm đến từ chính những vần thơ của Nguyễn Phong Việt
Bên kia là nắng ấm
Từ lúc ta biết nhìn lại và mỉm cười trên những mất mát
là khi ta biết mình bắt đầu sống một cuộc đời vô cảm
dù bên kia nắng ấm biết bao nhiêu...
Không ai mang những nỗi đau ra so sánh trong tình yêu
bởi vết thương nào trong tim người cũng không đáy
có người cần nỗi buồn để soi mình có trẻ dại
nhưng có những nỗi buồn làm bạc tóc con người ta mãi mãi
(như ta đang bạc tóc mổi ngày...)
Bên kia là nắng ấm...
sao mưa gió còn siết chặt trên vai
khi người trở về với cuộc đời người từng sống
khi người ngồi trong ánh sáng (chứ không phải là bóng tối) mà vẫn thấy mình đơn độc
khi người giang tay ra mà trái tim khép chặt
khi người đau mà không thể khóc...
ta chỉ biết mỉm cười trong nước mắt!
(Lạy trời còn biết phải làm sao?)
Ta muốn đánh đổi với cuộc đời nhưng cuộc đời có cho ta đánh đổi đâu
ta muốn mang người ra khỏi vùng nắng ấm
giữa rét buốt ta đủ yêu thương để người vẫn sống
mà không cần mặt trời qua đây...
Bên kia là nắng ấm
nhưng ta biết trong lòng người chỉ có mưa bay...
(Vì có những tình yêu trong cuộc đời này không đến lần thứ hai!)